Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

Vì cô là người phụ nữ Việt Nam

Tôi nhớ mãi những ngày chuẩn bị nhận quyết định về nơi công tác mới, trường THPT Vĩnh Xuân. Bao lo toan không biết rằng có bắt nhịp cùng với đồng nghiệp được không, nơi ở mới có quen được không? Bao suy nghĩ cứ đan xen và bỗng dưng tự dọa mình. Rồi ngày ấy đã đến, cầm quyết định trên tay bước vào trường mới tôi được gặp cô. Với nụ cười tươi và ánh mắt thật dịu dàng, mọi lo toan trong tôi dần tan biến. Tôi xác định nơi đây chính là ngôi nhà thứ hai của mình.
                                  Cô Nguyễn Hoàng Quyên nhận danh hiệu viên phấn vàng

Từng bước đi của giáo viên nữ chúng tôi luôn có cô song hành. Làm việc chung với cô chúng tôi dần tiến bộ, năng động hơn trong từng hoạt động. Sức lan tỏa của cô rất lớn.

          “Dễ là khi chúng ta nói rằng chúng ta yêu thương,
nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế hàng ngày”.
          Ở cô chúng tôi cảm thấy điều đó, tình yêu thương đối với học trò, tận tình chia sẻ những kinh nghiêm sống với đồng nghiệp, chu đáo trong gia đình, yêu thương con hết mực. Đôi mắt thâm quầng khi con trai thức khuya ôn bài, cô ngồi đó vừa chăm việc trường vừa động viên con. Khi đồng nghiệp ưu phiền cô nối liền cảm xúc. Khi học trò gặp khó, cô là nhà tâm lí, là mẹ để động viên, tiếp thêm nghị lực cho em.
Thế đấy, dù bộn bề với công việc nhưng cô luôn đảm đương, hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, bởi ở cô tiềm tàng nghị lực phi thường, bầu nhiệt huyết với nghề và cô là người phụ nữ việt Nam.
Cảm ơn cô – Nguyễn Hoàng Quyên, cảm ơn vì ánh mắt, nụ cười ấy đã bên chúng tôi trên mọi nẻo đường. Chúc cô luôn bình an, hạnh phúc cô nhé!
                                                                   Ngọc Nương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét