Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013


Tri ân mẹ
Trong không khí trang trọng ngày hôm nay con xin gởi lời tri ân đến tất cả người thân yêu, đặc biệt là mẹ của con!

Gia đinh,gia đình
Ôm ấp ta những ngày thơ
Cho ta bao niềm thương mến
Gia đình,gia đình
Vương vấn bước chân ta đi
Ấm áp trái tim quay về

Gia đình, 2 tiếng thân thương ôm ấp cuộc đời của mỗi con người. đối với tôi 2 tiếng gia đình ngẹn ngào và chua xót. Tôi cũng có một gia đình, một gia đình không tròn vẹn, vì nhiều lí do mà ba mẹ tôi phải chia tay, mỗi người tìm cho mình một hướng đi riêng. Tôi trở thành cậu bé bổng dưng thèm khát tột cùng một mâm cơm với 3 người. tôi không trách ba, cũng không buồn mẹ vì tôi hiểu rằng ba mẹ tôi rất yêu tôi và họ càng đau hơn khi nghĩ về tương lai của tôi.

Tôi sống cùng mẹ, mẹ hiểu những mất mác của tôi, mẹ không để tôi thiếu thứ gì mặc dù cuộc sống của 2 mẹ con rất khó khăn. Mẹ quần quật suốt ngày với nhiều công việc khác nhau và chưa bao giờ ổn định, khi bán bánh mì chạy xe hàng chục cây số, khi làm cỏ vườn, khi cấy lúa mướn, khi lại bôn ba tận thành phố Hồ Chí Minh để tìm việc làm. Những tháng ngày ấy đối với tôi không thể nào phai nhòa. Một cậu bé thiếu tình thương của cha, phải sống nhờ người thân trong nỗi nhớ mong mẹ. Đêm nào nước mắt cũng đầm đìa, ướt cả gối mà không dám nói, không dám đòi mẹ. Mẹ tôi cúng thế, nén lòng khi phải xa tôi vì cuộc mưu sinh. Có như thế mới thấy ấm lắm vòng tay của mẹ. ngày mẹ về thăm, tôi lao vào ôm chặt mẹ, vòng tay của mẹ ấm cả trái tim con. Mẹ tôi không đi xa nữa, mẹ ở nhà để chăm sóc dạy bảo tôi. Mẹ lại càng cơ cực hơn khi cuộc sống ở quê không đất, không việc làm ổn định. Nhưng có nụ cười của mẹ, tiếng ríu rít của con rồi 18 năm cũng trôi qua thật nhanh phải không mẹ.

Có những lúc tôi muốn dừng việc học để đỡ đần cho mẹ, hiểu ý tôi mẹ lặng người rồi bảo “ hạnh phúc của mẹ là sự thành công của con”. Cứ thế tôi phấn đấu thật nhiều tranh thủ thật nhiều thời gian để đỡ việc cùng mẹ. 18 năm trôi qua tôi chưa làm gì được cho mẹ, ngoài việc tặng mẹ nhừng tờ giấy khen học sinh giỏi và các hoạt động phong trào. Chỉ vậy thôi mà lúc nào mẹ tôi cũng cười rất hiền và rất đẹp.

Thưa mẹ! bây giờ đoạn đường của con đi đã gần về đich, rất nhiều thử thách, chính những lúc gian nan nhất  mẹ đã truyền nghị lực cho con. Mẹ là niềm tin, hi vọng để con bước tiếp. Con hứa với mẹ rằng con sẽ cầm trên tay giấy báo đỗ đại học, con biết đó là ngày hạnh phúc nhất của mẹ. Con cảm ơn mẹ! có mẹ con có một gia đình ấm áp, con là chàng trai hạnh phúc nhất.

Những thành tích của con và tập thể lớp 12A1 đã đạt được hôm nay chính nhờ sự dìu dắt của mẹ, cha; thầy, cô, những người mẹ tinh thần của chúng con. Xin nhận ở con lời tri ân chân thành, sâu sắc.

 

                                                                                      Lê Văn Hoàng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét